Đi một vòng quanh nhà mấy bà chị ở nước ngoài, thấy ai cũng treo ảnh mấy cây phong trùm lá đỏ, nhất là nhà chị Hạnh thì rực rỡ luôn. Đọc xong entry chị Hạnh viết, ngẫu hứng viết ra bài này, trước là tặng chị Hạnh, sau là tặng mấy chị có cơ hội ngắm cây phong mùa thu lá đỏ, nhắn nhủ là lúc nào có dịp về thì tặng thằng em mấy cái lá phong (mỗi loài ít nhất 1 lá nhé).
Anh có nhớ mùa thu ... lời hẹn ..
Những cung đường rực đỏ lá phong
Bông cúc trắng lay bình yên nhè nhẹ
Nắng rộn ràng theo chuông gió ngân nga.
Anh có nhớ mùa thu ... lời hẹn ..
Góc sân nhà rạng rõ trà mi
Sơn thù du cũng thay màu lá đỏ
Đôi mắt nào xanh sóng nước Hawai?
4 nhận xét:
Chị hổng biết nói sao ngoài lời khen hết á! Đúng là thơ này dành tặng chị rồi, vì là 2 đoạn đều có câu đầu đề giống nhau, chị thích & hay làm thơ kiểu đóa....(^____^)
Cám ơn Sâu nhiều thật nhiều nhé! (^__^)
Không chỉ thế mà toàn bộ những thứ em nhắc đến đều là từ ảnh vườn nhà chị :D
Cả hình ảnh vườn & câu chuyện, chị biết mà!...(^__^)
Hay :P
Đăng nhận xét