Tặng bạn Béo và Đào thiếu phu nhân
Hoa sữa ơi, thu vẫn còn đâu đấy
Dẫu đông về se gió lạnh hanh hao.
Hương cứ thoảng, tỉ tê ngày chưa cũ
Cánh tình yêu nghiêng nỗi nhớ lao xao.
Nghe gió gọi, thu vẫn còn đâu đấy
Nắng vàng ươm trên những cánh hoa vàng.
Khe khẽ nhé, đông đang về rón rén
Thu ngập ngừng, xao xuyến ... ứ ừ ... đông.
Chớm heo may, thu vẫn còn vương vấn
Thảm sương mờ, mềm mượt thả hồn phiêu.
Đôi cánh lá nhẹ nhàng khua xao xác
Thu giật mình, đông khẽ níu thương yêu.
5 nhận xét:
hé hé, cậu cứ thêm vài từ đổi đi đổi lại là thành Sâu :P
nhờ
Tinh tang ...
nghịch chữ ...
gieo vần ...
thành thơ ....
Viết cho em DX nhưng cũng là viết cho tớ nữa :D
Ơ hơ hơ, sao chả thấy đề tặng DX nhỉ, lại tặng cho nhà mình, hì hì... thôi mình xin cái khổ đầu nhé, hai khổ sau cũng hay, nhưng mà ko nên tham, nhỉ, hì hì...
Cảm ơn cả nhà Sâu!
Hổ con lớn nhanh lên làm thơ hay hơn bố nhé, hehe...
Mà mồm bé khóc to đảm bảo thơ sẽ hay rồi, nhất là lại còn cái vụ gào mà chả có tí nước mắt nào nữa chứ, ko biết vụ ăn vạ này giống ai, hihihi...!
Thế chị không nhớ ai đọc khổ đầu lại hỏi "liệu có cả bài không"?" bên nhà Bư béo à?
Thì lúc ấy lên cơn tham nên mới hỏi thế mà, xong rồi nghĩ lại thấy mình xin 1 khổ thôi là đủ rồi, hì hì...
Đăng nhận xét