- Hôm nay trên đường từ nhà máy mới về, chứng kiến một hình hài thảm thương sau tai nạn trên đường Phạm Văn Đồng, một cô gái trẻ bị xe tải cán qua dẹp lép, hộp sọ cũng hình như nứt toác
... ý tưởng viết entry về đám ma của chính mình trở lại trong đầu tớ. Thỉnh thoảng muốn phát khùng lên ... thì trút tạm vào đây vậy ...
Nói đến đám ma thì đương nhiên phải có người chết rồi, không chết thì làm đám ma cho .. ma à? Mà đã ghi "Đám ma của tớ" thì người chết cũng là .. tớ luôn nhỉ, trước sau thì ai cũng chết cả thôi. Nhưng chết thì chết như thế nào bây giờ?
Hôm trước đọc bài báo về những thằng hay nhảy cầu tự tử, thấy có nhà khoa học nói về nỗi đau đớn của chết đuối .. chắc là tớ không chọn chết đuối đâu. Chết đuối đâu có nhanh .. khi cảm nhận cái chết đến gần, con người ta cố gắng vùng vẫy, hít lấy chút không khí nhưng chìm trong nước rồi, cơ bắp co rút, cố hít không khí vào thì chỉ toàn nước ... thê thảm lắm, chẳng dại gì mà lại chết như thế.
Chết vì tai nạn ư? Liệu có chết nhanh hơn không nhỉ? Chẳng ai nói trước được nhưng những cái chết vì tai nạn thì trông ghê lắm, thảm thương nữa ... nào thì người dẹp lép, nào thì đầu bẹp dí, nào thì máu trào ra từ thất khiếu, giãy giãy mấy cái mới chết ... tớ không chọn kiểu này đâu.
Chết cháy thì sao nhỉ? Cũng đau đớn như chết đuối, chỉ khác mỗi chỗ thay nước bằng khói và lửa. Hồi còn làm dưới xưởng, làm gần những chất dễ cháy như gas và methanol, có lúc hâm hâm tớ đã nghĩ ... nó mà bùm một cái thì mình chẳng còn mảnh nào, thịt xương tung tóe dễ bị chó tha chuột gặm lắm .. không hay đâu.
Chết vì ốm yếu bệnh tật hả? Từ khi mới biết thế nào là ... khóc thành tiếng tớ đã được bơm kháng sinh liều cao như bơm nước roài, trong người giờ như tự sản xuất thuốc kháng sinh, ốm không thèm uống thuốc đã khỏi rồi thì chết sao được nhỉ?
Vậy thì tớ sẽ ngủm củ tỏi kiểu gì đây???? Khi người tớ yêu tìm mọi cách rời xa tớ ... trái tim như thắt lại, đầu thì lạnh buốt ... chắc tại tớ không tốt nên cảm giác này không phải chỉ có một lần ... Có khi tớ sẽ chết vì đau tim thôi!!!!
Chết rồi sẽ được đưa ma. Dù có chết vì đau tim thì tớ cũng vẫn là thằng khỏe mạnh, một số bộ phận cơ thể chắc vẫn hoạt động ngon lành nên tớ cũng muốn tặng cho ai đó cần. Làm điều đó chẳng phải vì tớ thương người đâu, vì tớ tham là chính thôi .. muốn chết rồi mà mắt vẫn được nhìn đời, da vẫn có cảm giác được vuốt ve, xương vẫn được cứng cáp nâng đỡ, gan vẫn được hấp thu tinh chất của máu tươi ... Nhưng cũng có một vài thứ không thể cho ai cả, cũng phải giữ chút gì đó để còn lưu lại dấu tích của tớ chứ .. đầu lâu nè (thì cũng phải để cho có người mắng "cái đầu anh ấy" chứ nhỉ), tim óc nè (chẳng lẽ lại để có thêm người mập mờ loạn xạ và đau tim như tớ), thận không cho được (vì tớ từng bị viêm cầu thận roài) ... Chắc sau khi tính toán xong xuôi thì tớ giữ lại một nửa, vậy là đủ để chôn hay thiêu xác roài.
Vậy là xong phần xác, còn phần hồn nữa chứ ... Chẳng biết lúc đó thì ai sẽ đưa tớ đến lò thiêu đây ... người thì không ít nhưng người tớ muốn thì chẳng có nhiều. Mẹ tớ ư? Từ khi mẹ tự tung tự tác can thiệp vào cuộc sống của tớ, vào tình cảm của tớ .. thì mẹ không còn là người tớ quý như trước nữa rồi. Bố tớ ư? Giả dối và sỹ diện hão, tự cao tự đại luôn cho rằng mình đúng và không bao giờ biết nhận lỗi ... sự tôn quý đã mất từ rất lâu rồi. Bạn bè ư? Tớ cũng có nhiều bạn bè, nhiều người bạn thân và hiểu tớ phần nào đó nhưng từ khi tạo cho mình lớp vỏ bọc thay đổi linh hoạt theo môi trường sống ... chẳng có ai cảm nhận và hiểu được những suy nghĩ của tớ để tớ có thể thoải mái chia sẻ nữa. Buồn thiu, dù là những người tớ rất quý và yêu thương cũng không thể để mọi người nghe những lời trăng trối (nếu còn kịp trăng trối) của tớ được.
Cảm ơn mọi người đã ghé qua cái quan tài này nghe tớ lảm nhảm. Hy vọng là nếu có ngày tớ ngủm củ tỏi thì ngày đó sẽ là lúc mọi người mỉm cười nhẹ nhõm vì .. bớt đi một thằng loạn xạ mập mờ.
Chuyện đời vạn sự do tâm
Yêu em dẫu có sai lầm vẫn yêu
-----------------------------------
Trót yêu em trái tim thầm ngớ ngẩn
Phút dại khờ cũng ngượng nghịu làm thơ.
Yêu em dẫu có sai lầm vẫn yêu
-----------------------------------
Trót yêu em trái tim thầm ngớ ngẩn
Phút dại khờ cũng ngượng nghịu làm thơ.
18 thg 8, 2007
Cái chết của con sâu
>
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
3 nhận xét:
Tớ đọc bài này, nhưng tớ chẳng còm đâu...
sợ lém ...
Vui mà, lấy độc trị độc ... nên số tớ sống lâu lắm. ;)
Giun đất thì tớ biết tuổi thọ rồi :D
Còn sâu đất thì tớ chưa biết :P he he
Đăng nhận xét